Nhiều bố mẹ hiện đại muốn làm bạn với con, nhưng thực tế, điều này không hề dễ. Con cái đôi khi nói dối, che giấu cảm xúc hay hành vi của mình không phải vì chống đối mà vì bảo vệ thế giới riêng. Hiểu được năng lượng giữa cha mẹ và con sẽ giúp chúng ta đồng hành thực sự, không chỉ là lời nói bề ngoài.

Khoảng cách thế hệ và năng lượng trong mối quan hệ giữa bố mẹ và con cái
Anh chị thân mến, ví dụ như con đang quan tâm một bạn trai hoặc một bạn gái, sở dĩ con nói dối hoặc không thừa nhận hết với chúng ta là bởi trước đó, nhiều lần khi con có ý định như vậy, con luôn bị nhắc nhở rằng “Tụi con hãy lo học đi nha, không có chuyện yêu đương đâu”. Anh chị thấy đó, lời nói này hoàn toàn xuất phát từ sự quan tâm, từ trái tim người bố người mẹ, không hề là đe dọa hay giàn hạt. Tuy nhiên, đối với con, điều đó đôi khi được diễn giải rằng bố mẹ không muốn điều con đang làm xảy ra. Theo chu trình tự nhiên, đứa trẻ sẽ có rung động với người kia. Khi nghe lời khuyên của bố mẹ, có hai khả năng xảy ra: một là con sẽ không tiếp xúc với người bạn kia và trở nên đóng với bố mẹ, trong tâm thức con nói “vì bố mẹ nên con phải làm như vậy”, nhưng thực ra điều đó không xuất phát từ nhu cầu thật sự của con; hai là con vẫn tiếp tục quan hệ với người kia nhưng không cho bố mẹ biết, sợ bố mẹ buồn, sợ bị la, hoặc cả hai, tạo ra một vùng an toàn để bảo vệ không gian riêng. Tất cả những điều này tạo nên một khoảng cách năng lượng kéo dài từ nhỏ đến lớn, khiến con cảm giác bố mẹ không thực sự thuộc về thế giới hiểu mình. Chính vì thế, khi con chơi với bạn bè, kể cả những người mà anh chị đánh giá là không tốt, con vẫn tiếp tục chơi bởi năng lượng của bố mẹ và con chưa thông suốt, khác với năng lượng đồng điệu mà bạn bè tạo ra.
Khoảng cách thế hệ càng rõ rệt khi con được học những kiến thức mới, tiếp xúc với những văn hóa mà bố mẹ chưa từng trải qua, và trong tâm trí con luôn nghĩ rằng bố mẹ không biết hoặc không thể hiểu. Những điều này không chỉ là khác biệt về kiến thức hay thông tin, mà còn là khác biệt về năng lượng, cách con nhìn nhận thế giới, cách con cảm nhận cảm xúc và mối quan hệ. Khi bố mẹ chưa nắm được năng lượng này, mọi nỗ lực tiếp cận con bằng lời khuyên hay ép buộc chỉ tạo thêm rào cản. Nếu chúng ta cố gắng thúc ép con trò chuyện, gạ hỏi, bắt con phải nói thật, kết quả thường ngược lại: con càng giấu mình hơn, càng thu mình lại. Khi thấy con nói dối, chúng ta bực mình, quát nạt, cấm đoán, điều đó vô hình chung khiến con cảm giác bố mẹ không đồng hành với mình, không hiểu mình, và từ đó tạo ra một vùng cách biệt giữa hai thế giới.
Một cách tiếp cận mới mà chúng ta có thể thử là nhìn lại chính bản thân mình từ hồi nhỏ đến khi trưởng thành, và tự hỏi: chúng ta có từng muốn làm bố mẹ lo lắng, hay từng nói điều gì không thật với bố mẹ? Nếu có, tức là hạt giống nói dối và che giấu đã được hình thành từ lâu, từ ngôi nhà số hai của chúng ta, và bố mẹ của chúng ta cũng nhận năng lượng tương đồng. Nhận ra điều này giúp chúng ta khiêm hạ với bố mẹ, nói rõ với họ rằng bây giờ chúng ta hiểu tại sao trước đây mình không nói thật, và từ đó tâm thức bố mẹ sẽ không còn bị kẹt lại như cách chúng ta từng kẹt lại với con cái. Khi chúng ta tiếp tục quán chiếu với ngôi nhà số ba, nhận ra những hạt giống che giấu với vợ chồng hay người thân hiện tại, và quan sát những dặn dò, ngăn cấm từng gây tổn thương vùng an toàn của con, chúng ta bắt đầu hiểu rằng con chỉ muốn bảo vệ không gian riêng của mình, chứ không thực sự muốn nói dối hay tránh né bố mẹ.
Việc nhận diện khoảng cách thế hệ và năng lượng này giúp chúng ta hiểu rằng mọi hành vi nói dối của con không phải là chống đối hay vô lễ, mà là phản xạ tự nhiên để bảo vệ vùng an toàn, để giữ cho tâm thức con được yên ổn và tự chủ. Khi nhìn nhận theo cách này, chúng ta sẽ bớt phản ứng theo cảm xúc cá nhân, bớt lo lắng, bớt nóng giận, và bắt đầu có cơ hội đồng hành với con theo cách sâu sắc hơn. Khi hiểu rõ nguyên lý này, anh chị sẽ thấy rằng việc trở thành bạn của con không chỉ là trò chuyện, mà quan trọng hơn là tạo ra năng lượng đồng nhất, nơi con cảm nhận được bố mẹ là đồng đội trong tâm thức, không phải người luôn muốn kiểm soát hay ép buộc.

Khiêm hạ và đồng hành cùng con để tạo năng lượng thông suốt
Khi hiểu rõ nguyên lý này, chúng ta nhận ra rằng đứa con chưa bao giờ là nguyên nhân của vấn đề, và sai lầm phổ biến của bố mẹ là khi thấy con nói dối, chúng ta thường bực mình, nóng giận, quát hỏi tại sao con không trung thực, mà không nhận ra rằng chính chúng ta cũng đã từng tạo ra những hạt giống này từ ngôi nhà số hai và số ba, hoặc đã can thiệp vào vùng an toàn của con. Khi chúng ta liên tục phản ứng như vậy, con sẽ dần thu mình lại, nhưng nếu anh chị bắt đầu lắng nghe một cách chân thành, đón nhận chia sẻ của con mà không vội vàng khuyên nhủ, con sẽ dần mở lòng.
Nhiều bố mẹ muốn làm bạn với con, nhưng không dễ dàng, vì khi trò chuyện, thường chúng ta chỉ khuyên hoặc đánh giá, trong khi bạn bè con lại không làm vậy, thậm chí đôi khi còn ủng hộ những điều con làm. Thậm chí những bố mẹ trí tuệ, khi trò chuyện với con, cũng có thể gật đầu bên ngoài nhưng bên trong vẫn phản ứng, lo lắng làm sao con không hư, làm sao con không sai. Khi năng lượng tâm thức của bố mẹ chưa thông suốt, dòng suối cảm xúc của con, vốn đã đóng, chỉ có thể chảy qua một vòi nhỏ, nhưng vô tình bị bố mẹ đẩy ngược. Con biết rõ năng lượng bên trong bố mẹ, và nếu bố mẹ chưa xử lý tâm phản ứng của mình, con sẽ không thật sự đồng hành cùng bố mẹ.
Do đó, việc đồng hành với con không chỉ là lời nói hay hành vi bên ngoài, mà quan trọng hơn là khiêm hạ với chính ngôi nhà số một của mình, quan sát và xin lỗi bản thân vì những phản ứng chưa khôn ngoan, để năng lượng bên trong được thông suốt. Khi anh chị xử lý được năng lượng bên trong, ngôi nhà hai, ba và một bắt đầu đồng điệu, con sẽ dễ dàng mở lòng, và sự đồng hành trở nên tự nhiên.Chúng ta không cần vội vàng, cũng không cần ép con thay đổi ngay lập tức. Quan trọng là quan sát tâm trạng, cảm xúc và phản ứng của chính mình, giữ sự khiêm hạ và duy trì năng lượng đồng điệu với con. Khi làm được như vậy, con sẽ tự học cách hòa nhịp với năng lượng tích cực của bố mẹ, và ngay cả những hành vi sai lầm cũng sẽ giảm dần một cách tự nhiên.
Anh chị cần đồng hành thật sự bằng năng lượng, con sẽ cảm nhận bố mẹ như một người bạn bên trong tâm thức, chứ không chỉ là người khuyên nhủ bên ngoài, và chỉ khi đó mối quan hệ mới thực sự thông suốt, bền vững. Nhiều anh chị khéo léo trong lời nói, nhưng nếu tâm thức bên trong chưa được cân bằng, con sẽ cảm nhận sự không đồng điệu và năng lượng không chảy, dù bề ngoài anh chị có thân thiện đến đâu. Vì vậy, việc quán sát tâm mình, khiêm hạ và xử lý những phản ứng nội tâm là bước đầu tiên để thực sự đồng hành cùng con. Khi làm được điều này, con sẽ dần cởi mở, trò chuyện tự nhiên và mối quan hệ trở nên hài hòa.

Khi nhìn nhận con không phải là nguyên nhân của vấn đề mà chỉ đang bảo vệ năng lượng riêng, bố mẹ sẽ bớt lo lắng, bớt nóng giận, và dễ dàng khiêm hạ, tạo năng lượng đồng hành. Lúc này, con không còn cảm giác bị kiểm soát, không còn cần phải nói dối để bảo vệ mình, và mối quan hệ giữa bố mẹ và con sẽ trở nên tự nhiên, gần gũi. Anh chị hãy ghi nhớ rằng, mục tiêu không phải là thay đổi con ngay lập tức, mà là tạo môi trường năng lượng thông suốt, nơi con cảm nhận được bố mẹ là đồng đội, là bạn đồng hành. Khi năng lượng đồng nhất được thiết lập, mọi kết quả tích cực sẽ tự nhiên diễn ra. Chúc anh chị một buổi sáng tốt lành, giữ năng lượng quan sát và đồng hành, để mối quan hệ với con trở nên tự nhiên, thông suốt và bền vững.
Xem thêm: Tại sao những bố mẹ hiện đại cố gắng làm bạn với con cái không dễ dàng? – phần 1