Sinh ra, mỗi người đều có cho mình một con đường riêng, không ai có thể đi thay bạn cả. Đừng vì hâm mộ người khác mà vội vàng cầm “BẢN ĐỒ” của họ đi dò đường của mình. Cuộc đời này là của bạn!
Tấm bản đồ có lời chỉ dẫn, mục tiêu, đường đi, biển chỉ đường, phương hướng, lộ trình hay một chiến lược. Nó chỉ cho bạn biết rằng lúc này bạn đang ở đâu, phương hướng và con đường dẫn bạn đến nơi bạn muốn đến.
Nếu không có sẵn bản đồ ta sẽ mất nhiều công sức và thời gian. Đã nói đến bản đồ là nói đến đường đi nước bước, có vô vàn đường đi, ta phải biết quyết định hướng đi và quyết định đi theo con đường nào và biết cách lựa chọn đường đi thuận lợi nhất cho mình. Không phải tất cả các tập bản đồ đều dẫn đến kho báu, nhưng ít nhất bạn sẽ nắm được cơ hội tốt hơn nếu bạn có bản đồ kho báu và một chiếc xẻng thay cho việc chẳng hề có một tấm bản đồ nào hay chẳng hề chạm vào chiếc xẻng.
Vậy điều gì sẽ xảy ra nếu bạn không biết mình là ai, mình đang ở đâu, mình đã làm gì, mình đang làm gì và mình sẽ làm gì? Bản thân bạn sẽ thấy ngày càng nhiều cái cảm giác “ngoài tầm kiểm soát”. Nhưng nếu bạn vạch được bản đồ cho chính bạn, cho mọi việc, thì chúng sẽ nằm trong tầm kiểm soát của bạn.
Một khi đã có hướng đi, bạn hoàn toàn có thể có được hay tiếp cận được những bước đi hợp lý hơn để hoàn thành kế hoạch đó. Khi đó, tương lai của bạn sẽ không còn là một điểm vô định và bạn sẽ sống một cuộc đời có ý nghĩa hơn. Để biết được con đường bạn đi, bạn cần thấu hiểu bản thân mình. Thấu hiểu bản thân cũng có nghĩa cần nhận ra “Điểm mạnh, yếu của mình”. Khi thấu hiểu bản thân chính là bạn đang mở ra con đường mới cho chính hạnh phúc của bạn. Trong thời đại công nghệ hiện nay, mọi người đều được kết nối với nhau rất dễ dàng. Rồi chúng ta cứ mải mê đi kết nối, quan tâm đến chuyện của người khác mà quên mất rằng, “có một người rất quan trọng, rất cần và phải kết nối là chính chúng ta”. Thế nhưng chúng ta lại không biết giao tiếp với bản thân mình như thế nào. Chúng ta có thể biết tất tần tật về một người nổi tiếng nào đó, nhưng khi hỏi ước mơ của ta là gì ta lại không biết…