Đối xử thật tốt với ngôi nhà số 1 của mình – đó là chính là sự liên tục và đều đặn để anh chị có thể thực thi một cách trọn vẹn chín nghi thức. Nếu mà chúng ta đang tiếp tục duy trì điều đó thì có nghĩa rằng là năng lượng ở trên chính ngôi nhà số 1 của chúng ta đang cao hơn các ngôi nhà khác và đang tốt hơn các ngôi nhà khác, để từ đó các ngôi nhà khác sẽ tốt lên.

Chia mục tiêu thành nhiều mục tiêu nhỏ để dễ đạt được nhanh hơn và dễ dàng hơn
Trước hết tôi muốn hỏi các anh chị ở đây là anh chị chúng ta đã biết thiết lập các mục tiêu trong cuộc sống và sau đó thì chúng ta biết phân phối mục tiêu này theo cách nào? Nhiều người đưa ra được mục tiêu nhưng mà không biết làm cách nào để anh chị có thể khiến cho cái mục tiêu đấy dễ thực thi mà đưa cái mục tiêu xong rồi cuối cùng chúng ta có một khối lượng tổng khá là lớn. Nhưng mà tới lúc chúng ta thực thi thì chúng ta không thể thực thi được khối lượng tổng đấy.
Một cái nhìn thấy của tâm thức và cả ý thức của chúng ta khi thực thi thì chúng ta không phải thực thi một lượt mà chúng ta phải chia được cái mục tiêu này nhỏ hơn. Vậy thì cách mà chia nhỏ như thế nào thì có nhiều cách khác nhau mà chúng ta có nhiều anh chị có thể nếu ở trong năng lực quản trị thì anh chị cũng có thể áp dụng vào đời sống. Vì vậy nên mục tiêu cá nhân của chúng ta thường dễ đạt được nhanh hơn và đạt được dễ dàng hơn. Trong khi đó thì một vài anh chị thường chỉ đưa ra được mục tiêu nhưng mà không biết làm cách nào để mà chúng ta chia mục tiêu đấy cho chuẩn xác.
Ngày hôm nay, tôi sẽ hướng dẫn cho anh chị về cách mà chúng ta chương trình tiêu chuẩn của nước ngoài hoặc là các cái cách mà quản trị của nước ngoài họ làm như thế nào để anh chị có thể áp dụng vào quản trị doanh nghiệp của mình. Trong mục tiêu cá nhân, mục tiêu gia đình hay là bất kỳ mục tiêu nào anh chị cũng có thể dễ dàng quản lý thay vì chúng ta quản lý một cách tự phát và không đồng bộ, không có một tiêu chuẩn nào nên anh chị sẽ làm việc với cách này theo một chiều hướng chuyên nghiệp.
Anh chị sẽ làm việc bài bản hơn trong chính cả doanh nghiệp của mình và trong cá nhân riêng của anh chị, trong gia đình của anh chị. Bây giờ để làm việc với mục tiêu này thì chúng ta sẽ làm việc với cách phân phối mục tiêu như thế nào.
Thứ nhất, đơn vị lớn nhất của mục tiêu được chia như thế này, đầu tiên anh chị có một mục tiêu, chúng ta cần phải chia nhỏ nó xuống bởi vì nếu mà chúng ta đưa ra mục tiêu mà chúng ta không chia nhỏ xuống thì chúng ta sẽ không thể hoàn thành được mục tiêu này.
Vậy chia nhỏ xuống là bằng các “checklist” danh sách các việc, như vậy anh chị biết nghi thức số chín của chúng ta đang tác động vào đâu, nghi thức số tám của chúng ta là tác động vào phần gọi là “bốn đầu việc quan trọng” và khi bốn cái đầu việc của chúng ta hoàn thành thì mục tiêu cũng sẽ hoàn thành. Bởi vì bốn đầu việc của chúng ta là checklist “bốn việc quan trọng đầu danh sách”.
Có nghĩa là tại sao tôi thường nói với anh chị là nếu mà chúng ta nhìn thấy được bốn việc quan trọng tức là chúng ta nhìn thấy được mục tiêu lâu dài là bởi vì khi bốn việc quan trọng của anh chị hoàn thành trong nghi thức số tám đó là cái mục tiêu của chúng ta đã đạt được đơn giản hóa.

Để điều phối được cuộc sống cần chia ra thành 2 nhóm chính: Công việc quan trọng và không quan trọng để phục vụ cho các ngôi nhà
Bây giờ để làm rõ việc này thì tôi sẽ lấy cho anh chị một ví dụ để anh chị có thể biết được rằng tại sao khi mà anh chị hoàn thành bốn việc quan trọng thì mục tiêu lâu dài của anh chị được quan sát.
Trong các loại mục tiêu thì mục tiêu đầu tiên là mục tiêu liên quan tới dài hạn tức là trên 1 năm, 2 năm, 3 năm, thậm chí lên đến cả chục năm, vài chục năm.
Hai nhóm mà chúng ta không có mục tiêu đó là chúng ta không biết cách lập mục tiêu và nhóm thứ hai là chúng ta biết cách lập mục tiêu nhưng chúng ta không lập mục tiêu. Tóm lại là chúng ta chẳng có mục tiêu nào cả, những anh chị làm việc song song, kết hợp mà không có mục tiêu nào cả thì chúng ta sẽ bị “checklist” công việc cuốn đi và không có cái này thì anh chị bị nó cuốn đi. Đây là lý giải cho anh chị tại sao danh sách công việc cả ngày của anh chị làm không hết. Đặc biệt là những anh chị, cô chú mà ở nhà thấy hết việc này đến việc nọ, một danh sách công việc mỗi ngày và từ danh sách đó nó chiếm hết thời gian của anh chị.
Nếu một người nào đó mà không có mục tiêu thì lập tức anh chị đi từ danh sách và khi đi từ danh sách thì các tác vụ của anh chị nó bắt đầu nó kéo anh chị đi và khi đó chúng ta sẽ bị mất luôn mục tiêu. Ngược lại khi mà một người có mục tiêu, họ vẫn có danh sách công việc họ phải làm nhưng mà họ vẫn điều phối được cuộc sống của họ vì thế nên chúng ta cần phải có mục tiêu.
Chúng ta có mục tiêu, sau đó chúng ta có những việc cần làm, việc quan trọng và việc cấp bách rồi người ta chia làm bốn nhóm cơ bản bao gồm: quan trọng, không quan trọng, cấp bách và không cấp bách. Nhưng thực sự là nếu anh chị để ý cho kỹ thì anh chị sẽ nhận ra được một việc là chúng ta chỉ có hai nhóm này mà thôi.
Nếu xét kỹ thì chúng ta vẫn có hai nhóm năng lượng này ngay cả việc mà chúng ta được gọi là không quan trọng mà anh chị để cho nó hết thời gian thì nó vẫn cứ là cấp bách. Nên thành ra chúng ta chia làm hai nhóm như vậy trong danh sách của anh chị cần làm thì anh chị sẽ thấy rằng việc quan trọng sẽ phục mục tiêu dài hạn.
Việc cấp bách của anh chị chỉ phục vụ cho sự vụ thôi, đấy là chúng ta xét về yếu tố liên quan tới quản trị, còn yếu tố liên quan tới năng lượng các ngôi nhà thì anh chị sẽ nhận ra được một điều rằng việc quan trọng của chúng ta được gọi là quan trọng khi và chỉ khi trong nghi thức số 8 thì tôi có nhắc tới – đó là phục vụ cho các gốc ngôi nhà.
Tôi sẽ vẽ ngôi nhà như vậy, ngôi nhà của chúng ta, ngôi nhà 1, ngôi nhà 2, ngôi nhà 3, ngôi nhà 4, ngôi nhà 5. Vậy thì nếu mà các công việc đấy nó phục vụ cho các ngôi nhà này thì nó gọi là quan trọng và nó phục vụ cho mục tiêu dài hạn thì nó được gọi là quan trọng.
Ngược lại tất cả những thứ mà anh chị không thiết lập được thứ tự này có nghĩa là chúng ta đang bị công việc cuốn đi và chúng ta đang bị cả đời sống của chúng ta. Đôi khi chúng ta xét dài hơn cả cái kiếp sống đó của chúng ta là suốt ngày chúng ta cứ chạy theo cái này và điều này.

Ngược lại tất cả những thứ mà anh chị không thiết lập được thứ tự này có nghĩa là chúng ta đang bị công việc cuốn đi và chúng ta đang bị cả đời sống của chúng ta. Đôi khi chúng ta xét dài hơn cả cái kiếp sống đó của chúng ta là suốt ngày chúng ta cứ chạy theo cái này và điều này.