Tin tức sự kiện

Sự Hiếu Hạnh Không Đánh Đồng Vật Chất Của Thế Hệ Cháu Con – Phần 1 

Một người bạn ở trong cộng đồng hỏi với tôi như thế này, bạn ấy rất là trăn trở vì làm bố mẹ của bạn ấy thì muốn làm một công việc đó là xây mộ cho ông bà tổ tiên. Nhưng bạn ấy có nghe chia sẻ như vậy và bạn ấy có một cái gì đấy mà bạn ấy cảm thấy ở bên trong lòng nó đang không có được được thoải mái lắm. Vì ở chỗ là bố mẹ thì muốn thực hiện nhiệm vụ này bởi vì là có một điều gì đấy và muốn để cho hoàn thành nhiệm vụ và nghĩa vụ với ông bà. Nhưng mà có một cảm giác nào đấy thì bố mẹ lại muốn làm một cái cho nó lớn lao và nó hoành tráng một chút để hàng xóm rồi mọi người nhìn thấy khu đấy nó không được tươm tất giống như là những khu vực khác. Câu hỏi này là một câu hỏi liên quan tới ngôi nhà số mấy ạ? Số hai và nó cũng có một phần liên quan tới ngôi nhà số bốn. 

Sự hiếu hạnh không đánh đồng vật chất của thế hệ cháu con
Sự hiếu hạnh không đánh đồng vật chất của thế hệ cháu con

Làm thế nào để nó có đầy đủ năng lượng trên các ngôi nhà mà tâm của chúng ta trở nên nhẹ nhàng hơn

Vì câu hỏi này là có thể cũng đến một lúc nào đó, anh chị sẽ phải trả lời nên có thể trong sáng ngày hôm nay tôi sẽ trả lời chung với anh chị luôn được không nào? Bởi chắc chắn một điều là kiểu gì anh chị cũng có cái trang trở lại.

Nếu anh chị thực hiện nhiệm vụ với ông bà, với tổ tiên là một điều rất là tốt. Nhưng khi mà chúng ta làm như vậy, chúng ta tạo ra một áp lực cho con cháu đến nỗi mà sự bình an ở bên trong không còn nữa, tự nhiên chúng ta lại không dạy được một thứ năng lượng cho cả hai ngôi nhà. Đó là lý do mà chúng ta sẽ cần phải trả lời câu hỏi như vậy.

Tôi không biết là anh chị nào ở đây có từng trăn trở như vậy không? Tức là anh chị muốn thực hiện một việc gì đó cũng thiên về tâm linh một chút nhưng mà nằm ở chỗ là chúng ta thực sự dễ dàng thực hiện được, bởi vì điều kiện nó hoàn thành. Nhưng mà cũng có nhiều người không có cách hiểu biết về nó đúng đắn nên chúng ta thực hiện thực sự không tốt ở trong công việc này. 

Vậy nên tôi sẽ trả lời chung để anh chị có thể hình dung, không những thế anh chị cũng sẽ nhận ra được một chi tiết sau. Ngoài việc đó anh chị thực hiện đôi khi có một lần thôi nhưng có một việc mà anh chị thực hiện nhiều lần trong năm đó là anh chị cũng thực hiện công việc là dỗ chạm để chúng ta có thể nhớ tới một người nào đó trong gia đình của chúng ta đã không còn nữa.

Nhưng mà từ việc ý nghĩa nó tốt lành như vậy thì đôi khi nó lại làm gánh nặng cho những người còn còn lại. Anh chị nào ở đây đôi khi cũng có cái cảm giác như vậy không? Và anh chị rất là áy náy ở bên trong lòng. Nếu ngày đó mình không có về hoặc là không có làm nghĩa vụ thì mình cảm thấy là nó thiếu sót.

Nhưng mà mình cảm thấy nó áp lực. Bởi vì sao ạ? Bởi vì mình thấy là mọi thứ nó nặng nề quá. Bây giờ hồi trước chúng ta còn đi tìm miếng ăn nhưng bây giờ thì chúng ta lại thấy những thứ đó nó lại đang dư giả. Nhưng mà mọi người vẫn cứ làm linh đình để cho áp lực nó lớn, không những thế có nhiều đám cưới cũng bị áp lực như vậy. 

Áp lực là bởi vì chúng ta phải làm rất là nhiều thứ để cho chúng ta có tiệc họ hàng rồi tất cả hàng xóm láng giềng, tất cả những người xung quanh họ không đánh giá. Tóm lại là một ngày duy nhất trong cuộc đời, chúng ta đôi khi chúng ta không có tiếc với nó.

Mình tựu chung lại anh chị nhận ra được một sự thật rằng chúng ta có thể làm những việc đó với một ý nghĩa ban đầu rất là tốt lành. Nhưng trong sâu thẩm chúng ta nó có áp lực và nặng nề ở bên trong. 

Có nhiều người cảm thấy nó rất là nhẹ nhàng bởi vì là đâu có điều kiện kinh tế khiến cho anh chị cảm thấy nó rất là đơn giản đúng không ạ? Nhưng phần lớn chúng ta thấy rằng cả ba công việc là hiếu hỷ và cả những công việc liên quan tới ý nghĩa chúng ta mang tới một điều gì đó. 

Một nghĩa vụ gì đấy chúng ta thực hiện cho một ngôi nhà nào đấy thì tự nhiên trong ta nó bị áp lực hơn. Điều đó chúng ta không bị đấu tranh ở bên trong lòng là nếu chúng ta không làm chúng ta thấy rằng chúng ta chưa hoàn thành trách nhiệm với một ai đó. Nhưng mà khi chúng ta làm rồi thì chúng ta cảm thấy là ở bên trong lòng tại sao mà nó cứ mệt như thế này nhỉ? Anh chị cảm thấy là công việc áp lực, cuộc sống đã làm cho chúng ta vất vả rồi.

Đôi khi từ những thứ mà chúng ta không hiểu biết như thế này, chúng ta cũng sẽ không xử lý được rằng văn hóa của nguồn dân tộc không làm cho ý nghĩa mà thế hệ con cháu cũng hời hợt đi. 

Từ đó chúng ta sẽ không biết làm cách nào để cho chúng ta có thể đúng và làm một cách chuẩn chỉ được năng lượng thật tốt lành ở các ngôi nhà. Cũng vì câu hỏi đấy nên là tôi hiểu rằng có thể cũng có nhiều anh chị của chúng ta cũng thắc mắc như vậy. 

Vì đến một lúc nào đó anh chị cũng phải cần phải thực hiện một nghĩa vụ gì đấy cho thế hệ trước mà theo cách như vậy và bắt đầu anh chị cũng sẽ nhận ra được một điều rằng là vậy thì điều đầu tiên chúng ta sẽ hiểu rằng việc chúng ta sẽ xây lại công trình cho ông bà tổ tiên hay là việc chúng ta à làm một cái lễ thường xuyên để chúng ta làm những công việc khác, làm thế nào để nó có đầy đủ năng lượng trên các ngôi nhà mà tâm của chúng ta trở nên nhẹ nhàng hơn. 

Nếu như vậy quay trở lại cái câu hỏi của người bạn ở trong cộng đồng của chúng ta, bạn ấy hỏi như vậy và bạn ấy rất là trăng trở. Một là bạn ấy thực hiện theo cái nghĩa vụ cùng với bố mẹ của bạn ấy với ông bà hay là bạn ấy sẽ làm theo cách thức bên trong bạn mách bảo mà bạn ấy mà không làm với bố mẹ thì bạn áy náy và bạn ấy thực hiện công việc ấy thì bạn lại cảm thấy là bố mẹ đang thực sự là đang hơi lãng phí một cách thức nào đấy mà bạn không giải thích được. 

Chúng ta làm một điều gì đấy mà ở đó nó kết nối được với gốc các ngôi nhà ví dụ như là sự yêu thương, ví dụ như cội nguồn của nó là biết ơn thì năng lượng này cho dù họ chuyển tiếp qua tầng nào đi chăng nữa thì họ vẫn nhận được
Chúng ta làm một điều gì đấy mà ở đó nó kết nối được với gốc các ngôi nhà ví dụ như là sự yêu thương, ví dụ như cội nguồn của nó là biết ơn thì năng lượng này cho dù họ chuyển tiếp qua tầng nào đi chăng nữa thì họ vẫn nhận được

Sự hiếu hạnh không đánh đồng vật chất của thế hệ cháu con

Bạn chỉ thấy có một mật mã bên trong bạn ấy vẫn chưa thực sự thoải mái ở trong tâm vì thực sự là nó đang đấu tranh giữa hai việc như tôi đã phân tích với anh chị từ đầu. Nếu không làm thì cảm thấy áy náy, cảm thấy mình chưa hoàn thành nhiệm vụ và bên trong lòng rất là trăn trở mà trong khi làm thì mình sẽ khổ tâm, bị mâu thuẫn tự nhiên năng lượng của mình cũng đâu có tốt để mình gửi lên cái việc này. 

Thế thì để mà để trả lời cái câu hỏi đấy thì chúng ta sẽ trả lời một câu hỏi khá là sâu sau đây: Theo anh chị, nơi đang gọi là nơi mà đang có mộ của ông bà đầu tiên của chúng ta, chúng ta lại hiểu về năng lực vận hành của năng lượng nữa thì có nghĩa là chúng ta cũng sẽ hiểu rằng có thể bây giờ chúng ta có hai tầng năng lượng đó là phần ý thức, phần vật chất, phần tất cả những thứ thuộc về vật chất, thân xác, thể chất này kia ở đó.

Nhưng có một thứ được gọi là tâm thức hay gọi là tâm hồn. Sau khi mà người ta mất đi anh chị có thể gọi là linh hồn đó thì chúng ta nhìn thấy là cái cái thứ đó nó không có có đứng yên một chỗ, nó sẽ dịch chuyển và nó sẽ chuyển tiếp một năng lượng nào đấy. 

Nếu mà những anh chị hiểu về luân hồi thì anh chị lại có thể sẽ nghĩ rằng là ông bà của anh chị ở trên các ngôi mộ và có thể họ đã chuyển tiếp một đời sống nào đấy rồi. Vậy thì lúc mà anh chị xây mộ, anh chị thờ thì anh chị đang thờ ai ở đấy? Muốn thờ ông bà hay là anh chị thờ ai ở đấy? Anh chị có bao giờ hỏi câu hỏi này không? Và chúng ta có tiếp tục làm hay không? Có đúng không nào? Nếu mà anh chị có bao giờ anh chị hỏi câu hỏi đấy không? Hoặc là bao chưa bao giờ anh chị hỏi câu hỏi đấy cả.

Tức là chúng ta đang suy nghĩ rằng là nếu mà chúng ta hiểu về năng lượng và cả những chuyển tiếp trong toàn bộ thế giới quan của vũ trụ này thì có thể khi mà họ đã hoàn thành thế giới vật chất rồi họ cũng cần phải chuyển tiếp qua một tầng năng lượng khác.

Giải thoát một tầng năng lượng khác hoặc chuyển tiếp một tầng năng lượng cao hơn hoặc là thấp hơn hoặc đôi khi quay lại tầng năng lượng trước đó để cho họ có thể hoàn thành một nghĩa vụ, nhiệm vụ đơn giản là trên nấc thang tiến triển của trí tuệ của mỗi người sinh ra trong đời sống này chúng ta chưa từng hỏi.

Bây giờ chúng ta hỏi tiếp một câu hỏi nữa: Nếu thực sự có sự chuyển tiếp này tức là họ đã tái sinh ra một tầng năng lượng khác hoặc nếu không thì sao? Người ta sẽ hỏi thêm câu hỏi đấy nữa. 

Nếu là tình huống thứ nhất, được tái sinh qua một tầng năng lượng khác, tức là đã hoàn thành nhiệm vụ ở trong thế giới này và như vậy thì tâm thức của họ không còn đấy nữa. Còn nếu mà không thì chắc chắn là họ cũng đang mắc kẹt ở đâu đấy. Nhưng tóm lại một điều là chúng ta sẽ hỏi rằng là chúng ta đang làm nhiệm vụ đấy bởi vì ai? 

Khi anh chị trả lời được cả ba câu hỏi như vậy thì tự nhiên câu hỏi trở nên dễ dãi hơn. Điều đầu tiên thì chúng ta biết một điều rằng là bởi vì ngày hôm nay thì có những anh chị đến từ nhiều cái à suy nghĩ, nhiều cái mức độ khác nhau trong nấc thang của thời gian của anh chị nên tôi sẽ không có dùng những kiến thức quá xa lạ với anh chị và tôi chỉ dùng đơn thuần là chúng ta hiểu biết một thứ cơ bản là năng lượng của chúng ta sẽ khi chuyển qua những môi trường, những điều kiện khác nhau thì chắc chắn nó sẽ biến đổi.

Nhưng năng lượng thì nó vẫn còn được không nào? Cái chất đó biến đổi là như thế nào? Ví dụ như anh chị nấu nước xong thì nước của chúng ta tới nhiệt độ đầy đủ là 100 độ  thì nó sẽ chuyển qua là hơi nước hoặc là anh chị sẽ cho một chất nào đó vào ví dụ như là sắt vào trong oxy thì anh chị được là một chất đội là oxy hóa sắt – thành phần đó không phải là sắt nguyên bản nhưng mà nó vẫn có một năng lượng để mà chuyển tiếp thành oxy hóa sắt.

Và oxy hóa sắt đấy nó lại có một năng lượng cộng hưởng với những điều kiện mà nó tỏa ra môi trường xung quanh thì tất cả đó nó vẫn được bảo toàn hay nói cách khác là năng lượng của chúng ta ở mức sống trước đó nó cũng được bảo toàn. Nhưng mà nó chỉ chuyển qua một dạng khác thôi.

Như vậy thì giả sử như năng lượng đó đã được chuyển tới một kiếp sống khác đi chăng nữa thì khi mà chúng ta làm một điều gì đấy mà ở đó nó kết nối được với gốc các ngôi nhà ví dụ như là sự yêu thương, ví dụ như cội nguồn của nó là biết ơn thì cái năng lượng này cho dù họ chuyển tiếp qua tầng nào đi chăng nữa thì họ vẫn nhận được điều này của anh chị.

Tức là ở bên trong năng lượng, chúng ta nghĩ là chúng ta xây một cái gì đó thật to, thật lớn thì chúng ta mới có năng lượng – đó gọi là năng lượng nhớ tới họ và năng lượng là hiếu hạnh với họ.

 Ví dụ anh chị nói là tiệc thật linh đình để họ hàng làng xóm ghi nhận cái tấm lòng của con cháu lớn thế thì bắt đầu chúng ta bị đồng bộ thứ vật chất với thứ năng lượng cội nguồn mà chúng ta đang có. Vì thế nên chúng ta mới bị áp lực. 

Những người như tôi đã nói rằng những anh chị mà có điều kiện về vật chất thì anh chị làm những cái thao tác này, những công việc này nó rất đơn giản. Nhưng phần nhiều các anh chị đang gặp thách thức và khó khăn trong đời sống hoặc là đang chưa thoải mái lắm mà anh chị làm những công việc như vậy thì vô tình anh chị bị đánh đồng giữa năng lượng nguồn anh chị gửi lên cho những thứ tốt lành đó. 

Và từ đây anh chị bắt đầu có một áp lực rất là lớn được không nào? Khi mà anh chị bị áp lực như vậy thì anh chị nhận ra được một sự thật là anh chị vẫn có thể phải làm. Nhưng mà năng lượng anh chị gửi lên không còn là năng lượng trong lành của cội nguồn yêu thương nữa.

Không phải là biết ơn nữa mà năng lượng đó chính là năng lượng của việc là trách nhiệm nghĩa vụ và áp lực. Trong áp lực đấy thì nó có năng lượng sân, trong năng lượng sân đấy thì nó có năng lượng cổ độc. Cuối cùng cái công việc anh chị làm bản chất nó là một sự tích tụ của phần gọi là ức chế. 

Chúng ta lại vô tình lại làm điều này áp lực cho ở bên trong mình và cuối cùng thì chúng ta không còn trong lạnh như ban đầu ý nghĩa nữa
Chúng ta lại vô tình lại làm điều này áp lực cho ở bên trong mình và cuối cùng thì chúng ta không còn trong lạnh như ban đầu ý nghĩa nữa

Anh chị có nhận ra điều này không? Áp lực phải làm thôi. Như vậy thì chúng ta không có gửi được năng lượng tốt lành lên cho các ngôi nhà sau việc anh chị làm đó. Vậy từ đây chúng ta nhận ra được một điều rằng anh chị đang thực hiện một công việc ban đầu nó rất là ý nghĩa để chúng ta mang sự hiếu hạnh, hiếu nghĩa hoặc là hiếu thảo của mình đến cho những cái thế hệ trước.

Share

Tin tức liên quan

Nếu như có ai đó hỏi anh chị liên quan tới con của mình hoặc là cháu của chúng ta,...

Chúng ta rơi vào trạng thái hoang mang, chẳng biết là chúng ta nên giữ vững về tiền một cách...

Nhiều người họ đang vật lộn về việc là tìm công việc phù hợp hơn, họ không đi tìm cách...