Hạnh phúc khi cả gia đình cùng ngồi ăn cơm, chụp ảnh chung sau mấy chục năm – Chia sẻ của chị Hồng Anh

Chị Hồng Anh đã chia sẻ về hoàn cảnh gia đình mâu thuẫn bắt nguồn từ sự không thuận hòa của ba mẹ từ mấy chục năm trước. Tuy nhiên, sau khi tham gia sự kiện kéo dài 2 ngày tại Hà Nội do Thầy Bùi Anh Tuấn tổ chức, chị và gia đình đã trải qua một sự chuyển hóa tích cực mà đến bây giờ chị vẫn chưa tin được vào mắt mình. Hãy cùng lắng nghe câu chuyện và tâm sự mà chị Hồng Anh muốn chia sẻ đến chúng ta, hy vọng mọi người đều nhận được những điều tích cực và vi diệu trong cuộc sống!

“Trong gia đình của tôi, chỉ có chúng tôi là cùng nhau ngồi bàn ăn và chụp ảnh cùng nhau. Đó là bức ảnh đầu tiên của gia đình tôi sau ngần từng ấy năm. Trước đây, tôi rất ghét bố và mẹ, nhưng vào ngày hôm đó, tôi có thể nằm gối trên đùi bố và ngủ một giấc ngon lành. Đó là một sự chuyển hóa mà tôi không biết nó đến từ đâu.” – Chị Hồng Anh tâm sự.

Tâm sự của chị Hồng Anh về gia đình mình và sự chuyển hóa tích cực sau sự kiện 2 ngày tại Hà Nội

Tâm sự của chị Hồng Anh về gia đình mình và sự chuyển hóa tích cực sau sự kiện 2 ngày tại Hà Nội

Chia sẻ của chị Hồng Oanh về các vấn đề cùng những tổn thương đến từ gia đình

Trong gia đình của tôi, chỉ có chúng tôi là cùng nhau ngồi bàn ăn và chụp ảnh cùng nhau. Đó là bức ảnh đầu tiên của gia đình tôi sau ngần từng ấy năm. Trước đây, tôi rất ghét bố và mẹ, nhưng vào ngày hôm đó, tôi có thể nằm gối trên đùi bố và ngủ một giấc ngon lành. Đó là một sự chuyển hóa mà tôi không biết nó đến từ đâu. Từ đó, gia đình tôi đã có sự thay đổi và bố tôi bắt đầu tỏ ra thương yêu mẹ tôi hơn. Mẹ tôi cũng cảm nhận được điều đó và cảm thấy lỗi lỗi với bố. Đó là sự chuyển hóa đầu tiên trong gia đình tôi sau nhiều năm. Tôi muốn cảm ơn cộng đồng và thầy đã giúp đỡ tôi trong suốt thời gian qua. 

Tôi đã biết đến cộng đồng của mình từ ngày 20 tháng 7 và lần đầu tiên gặp thầy là vào sự kiện 29-30 tháng 7 với 2000 người ở Hà Nội. Tại đó, tôi gặp được bạn Đỗ Quyên, người mà tôi đã mất kết nối gần 2 năm. Chúng tôi từng làm việc về dự án đầu tư tài chính nhưng sau đó, tôi nói rằng tôi bận và chỉ nhắn tin cho Quyên. Tuy nhiên, sau khi bạn Quyên nhắn tin cho tôi, tôi đã dành thời gian để liên lạc với bạn Quyên và học hỏi rất nhiều kiến thức mới. Mặc dù không tham gia lớp học 2 ngày ở Hà Nội do công việc ở Sài Gòn, nhưng thông tin về sự kiện đó đã giúp cho tôi nhận ra một điều quan trọng. 

Bố mẹ tôi đã ly hôn được hơn 30 năm và bố tôi luôn hận mẹ tôi vì cho rằng cuộc đời của ông khổ là do mẹ. Ngược lại, mẹ tôi cũng hận bố vì cho rằng cuộc đời của bà khổ là do ông. Những thông tin về sự kiện đã khiến cho tôi suy nghĩ về việc đưa bố hoặc mẹ đi tham gia sự kiện để cả hai có thể hòa giải và trở thành bạn bè. Tôi muốn cảm ơn bạn Quyên vì đã giúp tôi hiểu được điều này và giúp tôi có được một cái nhìn mới về cuộc sống.

Trong gia đình của tôi, việc nhắc tên bố mẹ trước mặt đối phương là điều không được phép. Nếu phải nói, chúng tôi phải né trước mặt bố hoặc mẹ. Tuy nhiên, điều khiến tôi khổ tâm nhất là khi bố mẹ tức giận, họ chuyển toàn bộ cảm xúc đó sang cho con cái. Vì vậy, em gái của tôi rất căm hận mẹ, trong khi tôi lại cho rằng bố là người đàn ông rất xấu. 

Từ khi còn bé, tôi đã hình thành trong mình một hình ảnh rất xấu về người bố. Với tôi, việc yêu là điều khó khăn và tôi mang trong mình những cảm xúc của mẹ đẩy sang hận và trách bố. Khi tôi phải chuyển sang ở với bố, tôi lại phải chịu đựng những cảm xúc của bố dành cho mẹ. 

Trong suốt hơn 30 năm qua, tôi luôn mang trong mình cảm xúc thương và oán trách, nhưng bên ngoài thì luôn trở thành một người con ngoan, hiếu đạo, nghe lời bố mẹ. Tuy nhiên, thực sự khi bố mẹ nói điều gì đó thì bên trong tôi lại phản kháng và muốn làm ngược lại. 

Chia sẻ của chị Hồng Oanh về các vấn đề cùng những tổn thương đến từ gia đình

Chia sẻ của chị Hồng Oanh về các vấn đề cùng những tổn thương đến từ gia đình

Sự nhiệm màu mà đến bây giờ chị Hồng Anh vẫn không tin được

Về hoàn cảnh của tôi sau đó, như bạn Quyên đã nói, tôi quyết định vui vẻ đi tham dự sự kiện 2 ngày ở Hà Nội. Đó là một trải nghiệm kỳ lạ và tôi không hiểu được vì sao gia đình tôi lại ở trong tình cảnh như vậy. Tuy nhiên, sau khi sự kiện kết thúc, vào ngày 31 tháng 7, mẹ tôi đã quyết định lên xe để về Quảng Ninh. Hai chị em tôi và bố tôi đã ngồi lại để nói chuyện với nhau. Đó là lần đầu tiên trong cuộc đời của tôi cả gia đình cùng ăn một bữa cơm và chụp lại được một bức ảnh. 

Tuy nhiên, đừng có nghĩ rằng trước đây tôi ghét bố và mẹ. Sau sự kiện đó, tôi đã trải qua một sự chuyển hóa lớn và cảm thấy an toàn hơn khi ở gần gia đình. Tuy nhiên, với những tổn thương từ những năm tháng trước đây, tôi vẫn mang trong mình rất nhiều cảm xúc khó nói thành lời. May mắn thay, tôi có bạn Quyên và mẹ tôi đồng hành cùng tôi. 

Sau khi trở về căn nhà của mình, tôi cảm thấy như một đứa trẻ mới lớn, không còn phải lo lắng về những việc lớn lao. Tuy nhiên, một cảm giác lo lắng vẫn luôn hiện diện trong tâm trí tôi. Đó chính là sự sợ hãi bị phán xét khi không làm được điều gì đó.

Tôi luôn cố gắng làm việc chăm chỉ để tránh bị soi mói và chỉ trích. Nhưng đôi khi, những khó khăn và tổn thương trong quá khứ khiến tôi mất tự tin và không dám thử sức với những việc mới.

Tuy nhiên, tôi luôn hy vọng rằng gia đình của mình sẽ luôn đoàn kết và yêu thương nhau vì gia đình là nơi để tôi có thể thoải mái chia sẻ và được nghe lời khuyên từ những người thân yêu nhất. Để vượt qua nỗi sợ hãi và lo lắng hãy học cách tự tin và tập trung vào những điều tốt đẹp trong cuộc sống. Tôi tin rằng bản thân mình có thể làm được những điều lớn lao nếu có niềm tin và nỗ lực.

Ngày còn đi học, tôi luôn cố gắng toàn tâm toàn ý để tiếp thu tất cả các tri thức mà thầy giáo đã truyền đạt. Tôi dành thời gian để tập trung và học hỏi thật nhiều, và kết quả là tôi đã hoàn thành tất cả các bài tập và nắm vững kiến thức mà thầy đã truyền đạt.

Trong quá khứ, tôi đã trải qua một sự kiện đáng buồn và thường xuyên cảm thấy bất an khi ở xa gia đình. Tuy nhiên, tôi không ghét bố mẹ của mình. Thực tế, sau sự kiện đó, tôi đã trải qua một sự chuyển hóa lớn và cảm thấy an toàn hơn khi ở gần gia đình.

Tuy nhiên, những tổn thương từ những năm tháng trước đây vẫn còn ảnh hưởng đến tâm trí của tôi và tôi vẫn mang trong mình rất nhiều cảm xúc khó nói thành lời.

Tôi hiểu rằng những cảm xúc khó nói thành lời này có thể ảnh hưởng đến sức khỏe tâm lý của tôi và tôi đã tìm kiếm sự giúp đỡ từ các chuyên gia để giải quyết vấn đề này. Tôi đã học cách giải tỏa những cảm xúc này một cách lành mạnh và tìm kiếm sự hỗ trợ từ những người xung quanh.

Tôi luôn tự nhắc nhở bản thân rằng gia đình là nơi để trở về và tôi luôn sẵn lòng chia sẻ những suy nghĩ và cảm xúc của mình với những người thân yêu. Tôi tin rằng sự chia sẻ và sự hiểu biết giữa các thành viên trong gia đình là điều quan trọng để duy trì mối quan hệ tốt đẹp.

Sự nhiệm màu mà đến bây giờ chị Hồng Anh vẫn không tin được

Sự nhiệm màu mà đến bây giờ chị Hồng Anh vẫn không tin được

Những cảm xúc khác nhau khi tham gia sự kiện đều là bước đệm quan trọng trong sự chuyển hóa tích cực hiện tại

Trong quá trình tham dự sự kiện, tôi đã trải qua nhiều cảm xúc khác nhau. Tôi đã khóc ba lần khi gặp phải những biến cố trong cuộc sống. 

Lần đầu tiên, khi tôi còn là một đứa trẻ, những biến cố ấy khiến tôi rơi vào tình trạng đau khổ và mất niềm tin vào bản thân. Tôi đã điều trị và học cách tự giúp mình vượt qua những khó khăn trong cuộc sống.

Lần thứ hai, tôi đã nhận ra rằng mình đã sai và cảm thấy hối lỗi vì những hành động của mình. Tôi đã nói với bố mẹ rằng tôi đã làm sai và cảm thấy rất đau khổ. Tuy nhiên, sau khi khiêm tốn và nhận ra sai lầm của mình, tôi đã cảm thấy nhẹ nhõm hơn và có thể tiếp tục học tập và phát triển bản thân.

Lần thứ ba, khi tôi đang học tập và chia sẻ với mọi người trong cộng đồng, tôi vẫn cảm thấy lo lắng và rụt rè. Tuy nhiên, sau khi thực hiện việc chia sẻ, tôi đã cảm thấy tự tin hơn và có thể nói được nhiều hơn về những cảm xúc của mình.

Tôi cảm thấy biết ơn vì đã có những người đồng hành và giúp đỡ tôi trong suốt quá trình học tập và phát triển bản thân. Tôi muốn gửi lời cảm ơn đến thầy giáo, bạn Quyên đồng hành, mẹ và tất cả anh chị em trong cộng đồng đã giúp đỡ và ủng hộ tôi trong suốt quá trình này.

Tôi hy vọng sẽ tiếp tục được đồng hành cùng với anh chị em trong cộng đồng để phát triển bản thân và góp phần vào sự phát triển của xã hội.

Hạnh phúc khi cả gia đình được cùng ngồi ăn cơm, chụp ảnh chung sau mấy chục năm - Chị Hồng Oanh

Hạnh phúc khi cả gia đình được cùng ngồi ăn cơm, chụp ảnh chung sau mấy chục năm – Chị Hồng Oanh

Leave A Comment