Tin tức sự kiện

 Các Lý Do Hợp Lý Để Phân Tán Năng Lượng Chúng Ta Ra Khỏi Ngôi Nhà 1 – Phần 1 

Ngày hôm đó nó rất là thư thái, thông dong, thoải mái và gần như dài hơn và anh chị làm được rất nhiều việc, còn ngược lại ngày nào mà chúng ta đang không làm kịp các nghi thức. Chúng ta làm từ trong ngày mà mãi mới xong thì anh chị cảm thấy như là ngày đấy nó vội vã hơn và nó gần như không kịp làm việc gì hết là hết ngày rồi.

Phân chia năng lượng cho ngôi nhà số một, ngôi nhà hai và ngôi nhà ba, phân tán năng lượng nhưng mà vẫn có quá trình tập trung cho ngôi nhà số một
Phân chia năng lượng cho ngôi nhà số một, ngôi nhà hai và ngôi nhà ba, phân tán năng lượng nhưng mà vẫn có quá trình tập trung cho ngôi nhà số một

Các lý do phân tán năng lượng ra khỏi ngôi nhà số một

Ngày mà chúng ta đang làm các nghi thức mà nó cứ rề rề cho tới trưa hoặc tới tối mới xong là anh chị thấy ngày hôm đấy nó rất là không có việc nào ra việc nào. Còn ngày nào anh chị làm tươm tất trong buổi sáng thì anh chị thấy ngày đấy nó vừa dài và anh chị làm được nhiều việc dài và ý nghĩa chứ không phải dài dài lê thê.

Ngày nào mà anh chị thấy mình không làm kịp, mình vội vã thế? Tại sao lại như vậy? – Đấy cũng là một chi tiết cho chúng ta thấy một ý nghĩa của việc mà ai đó thường xuyên thấy việc mà anh chị đưa ra trong các dự định mà anh chị làm đấy thì chúng ta thường hoàn thành nó nhanh chóng.

Trong khi đó, một số anh chị em khác thì chúng ta đưa ra công việc nhưng mà nó cũng không đâu vào đâu cả thì nó sẽ liên quan tới những thứ rất nhỏ. Như vậy thì bây giờ anh chị sẽ để ý trong một chi tiết nữa, không chỉ là việc lúc mà anh chị làm xong những thứ đó anh chị cảm thấy nó gọn gàng hơn trong mọi thứ anh chị có, đủ thời gian để anh chị làm.

Còn có một việc nữa là anh chị cảm thấy ngày hôm đó của anh chị cũng rất là chất lượng, rất là ý nghĩa, rất nhiều việc khác nó đến mà đến đó nó cũng sẽ cho anh chị có cảm giác được một sự tương đồng. 

Ngược lại những lúc mà chúng ta bị rơi vào số 8, số 9 cũng có lúc chúng ta phải như vậy. Khi nào chúng ta cũng phải duy trì tuyệt đối, anh chị phát triển ra một chi tiết là ngày hôm đó sao mà nó không có việc nào ra việc nào cả rồi bắt đầu câu hỏi tiếp theo dành cho anh chị:  “Anh chị nào mà thấy bức rức, ngày hôm đấy của anh chị từ lúc bắt đầu đó là hào hứng và ngày mới nó đã đến một cách ngập tràn năng lượng nào đó và anh chị nghĩ tới rất nhiều việc thú vị mà anh chị sẽ làm và những việc ý nghĩa anh chị sẽ làm. 

Còn ngược lại anh chị thấy một ngày thức giấc của anh chị nó hay buồn ngủ hay xem điện thoại, mất tập trung này. Có hai nhóm là anh chị sẽ thấy chất lượng trong đời sống một ngày của chúng ta thì anh chị sẽ thấy chúng ta sẽ thuộc hai nhóm.

Thế thì tràn đầy năng lượng của một ngày mới mà cứ ngày này qua ngày kia nó duy trì được một sự bền bỉ bền vững và vui tươi như vậy. Trong khi đó cũng có một giai đoạn nào đó hoặc là một nhóm nào đó chúng ta thấy chúng ta cứ oải oải trong người mà anh chị không biết tại sao. 

Đôi khi lại hay buồn ngủ trong lúc anh chị làm việc rồi anh chị làm việc không hiệu quả, đôi khi có những giai đoạn anh chị sẽ thấy rằng chúng ta hay lướt video để cho hết thời gian mà đôi khi cũng không có chủ đích là hết thời gian. Nhưng mà chúng ta cũng sẽ phải tập trung xem video hoặc là xem clip trên internet rồi xem tin trên Facebook, TikTok rồi tất cả thứ đó nó cứ kéo chúng ta đi.

Ngay cả anh chị đang làm việc ở cơ quan cũng thế, nó cũng sẽ cho anh chị những trạng thái như vậy đấy. Nhóm mà thấy ngày đói vừa mệt nó không có việc gì làm, cũng tương tự như một nhóm mà một ngày làm việc quần quật cả ngày mà không thấy hiệu quả theo kiểu đường dài mà cứ bận rộn suốt ngày thì nó cũng thuộc nhóm đang không có việc gì làm. Thế tại sao lại được xét như thế? tại vì chúng ta xét về ý nghĩa của giá trị trong một đơn vị thời gian chúng ta tạo ra, chứ không phải chúng ta đang làm việc nhiều hay không có việc gì để có ý nghĩa để làm.

Trong một đơn vị thời gian, chúng ta đều thấy rằng chất lượng của giá trị trong một khoảng thời gian chúng ta tạo ra nó rất là ít. Thế tại sao lại có hai nhóm? Vì anh chị sẽ có một thứ mà chúng ta được sắp xếp trước về những thứ mà anh chị đang làm việc thì chúng ta sẽ có cách để chúng ta giải cho mình là tại sao. 

Ngay cả không chỉ chúng ta mà con của chúng ta cũng thế, có những bạn thì ngủ li bì, suốt ngày và suốt ngày chơi game, suốt ngày chơi, thậm chí là Facebook, TikTok hoặc là có khi nó cảm thấy nó cứ đốt hết ngày, thời gian của ngày hôm đấy, anh chị cũng chẳng biết là nó bị làm sao cả. 

Nên anh chị sẽ nhận ra được một điều rằng là cũng vì chúng ta không có xử lý tốt phần năng lượng ở bên trong ngôi nhà số một của mình và sắp xếp nó nghiêm túc và ngăn nắp trước thì chúng ta sẽ thường không có đủ năng lượng để chúng ta bổ sung cho các ngôi nhà khác. 

Việc mà chúng ta làm việc mà chúng ta dự kiến sẽ làm thì thường nó sẽ phục vụ cho quá trình mà phát triển của các ngôi nhà khác. Nhưng khi mà chúng ta không đủ thời lượng hiện hữu cho ngôi nhà số một của chúng ta. Chúng ta sẽ có cảm giác như câu hỏi lúc đầu tôi có đưa ra cho các anh chị: “Tại sao những người mà họ những lúc mà anh chị đang tập trung được để anh chị đạt được con số 10 hoặc số 11, tức là hoàn thành thật gọn gàng thật xong xuôi thật thật sớm là trước cái những nghi thức.”

Tất cả những thứ đó là chúng ta dành trọn vẹn cho ngôi nhà số một hay nói đúng hơn là chúng ta đang xuất phát từ nội lực của mình để chúng ta có thể bắt đầu ngày mới
Tất cả những thứ đó là chúng ta dành trọn vẹn cho ngôi nhà số một hay nói đúng hơn là chúng ta đang xuất phát từ nội lực của mình để chúng ta có thể bắt đầu ngày mới

Bắt đầu tập trung ưu tiên và dồn hết tổng lực năng lượng bên trong thân thể, tâm trí cũng như tất cả mọi thứ của chúng ta

Anh chị thấy ngày đó dài hơn để anh chị làm việc khác, ngày mà nó trở nên thư thả hơn để anh chị làm nhiều việc và anh chị cảm thấy nó không bị vội vã và không bị đuối. Còn ngược lại chúng ta mà không làm đủ các nghi thức đấy, chúng ta cứ cảm thấy nó rối rắm thế nào trong ngày đấy và thời gian thì chưa kịp kịp làm gì thì nó đã trôi đi mất rồi. Tại sao lại có cảm giác như vậy? 

Cảm giác này có phải là điều mà nó đang diễn ra tương tự như việc là nếu như chúng ta phát hiện ra một chi tiết là có ngày thì chúng ta làm quần quật cả ngày luôn mà chưa làm kịp thì đã hết giờ rồi.

Có ngày thì chúng ta phát hiện ra thức giấc cho tới lúc mà chúng ta làm việc là chúng ta không biết làm việc gì, giống như kiểu là anh chị không biết rằng là chúng ta sẽ cần phải làm việc gì. Trước làm việc gì, sau vì việc nào cũng đến nhiều quá thế là anh chị sẽ dành thời gian để anh chị có thể trốn mình vào việc khác, né tránh vào một việc gì khác. Ví dụ như là coi video, đọc báo, lướt trên internet để cho nó hết thời gian thì nó sẽ có cái cảm giác tương tự đấy được gọi là thiết kế lại sự ngăn nắp của năng lượng của một ngày mới.

Khi mà anh chị để ý điều này thì chúng ta hiểu được tại sao nó lại có khả năng để chúng ta tạo ra năng lượng của nguyên cả một ngày như vậy. Khi một ngày chất lượng thì nó sẽ tạo ra một chuỗi ngày chất lượng, một tuần chất lượng, tạo ra một tháng chất lượng và tương tự như thế là một năm của anh chị chất lượng thì nó sẽ tạo ra một chuỗi liên tục.

Như vậy, đơn vị mà chúng ta thường đo lường nó là một ngày trong ngày, anh chị làm việc ấy trong đó có thể nhỏ hơn. Nhưng khoảng thời gian mà anh chị theo ngày nó sẽ dễ kiểm soát. 

Chúng ta đang có mặt trên ngôi nhà số một, xuất phát của chúng ta, của ngày đó thì xuất phát từ ngôi nhà số một. Tất cả những thứ đó là chúng ta dành trọn vẹn cho ngôi nhà số một của chúng ta, hay nói đúng hơn là chúng ta đang xuất phát từ nội lực của chúng ta để chúng ta có thể bắt đầu ngày đấy.

Khi nội lực của chúng ta bắt đầu tập trung ưu tiên và anh chị dồn hết tổng lực năng lượng, ở bên trong nội lực đấy, bên trong thân thể, tâm trí cũng như tất cả mọi thứ của chúng ta.

Lúc đó ta cảm thấy năng lượng của nó được nạp một cách đủ đầy và khi nó nạp một cách đủ đầy thì lúc nó đưa năng lượng thì nó cảm thấy nó bị dư giả thì việc mà anh chị cảm giác dư giả thời gian, dư giả thời lượng để anh chị làm nhiều việc mà nó làm rất là tốt. 

Bởi vì chúng ta đang ưu tiên ngôi nhà số một của chúng ta trước thì chúng ta mới làm được. Nếu mà chưa ưu tiên ngôi nhà số 1 thì thường chúng ta sẽ không làm được điểm 10, điểm điểm 11. 

Tức là ngày hôm đấy anh chị kết thúc mọi việc ưu tiên làm trước khi anh chị bước vào ngày mới và anh chị đã hoàn tất nó thì việc này bình thường chúng ta sẽ không có thói quen như thế.

Chúng ta ý thức trở lại bằng cách rằng lúc mà chúng ta làm tất cả mọi thứ trong sáng sớm, sau đó chúng ta có dư thời gian để chúng ta làm việc khác thì nó sẽ giúp cho chúng ta quay về ngôi nhà số một của chúng ta tốt hơn. Như vậy việc mà chúng ta đang làm tốt chín nghi thức của ngày đó cũng đã tốt lắm rồi.

Như vậy đó cũng là một sự ưu tiên ngôi nhà số một nhưng nếu như chúng ta có thể làm tốt các nghi thức này một cách sớm hơn mà nó tươm tất vào trước khi chúng ta bắt đầu làm một cái gì đấy thì có nghĩa rằng ưu tiên duy nhất của chúng ta lúc đó đang là ngôi nhà số một.

Như vậy là anh chị nhìn thấy trước đó thì chúng ta không ưu tiên tập thể dục này không có ưu tiên để chúng ta xử lý về cái năng lượng ở bên trong tâm thức của mình, không ưu tiên xử lý ở năng lượng tế bào.

Chúng ta cứ mang cái sự gọi là phân tán đó đi thẳng ra bên ngoài, chúng ta đương đầu với công việc thì lúc đấy năng lượng của chúng ta bị chia nhỏ đi bởi các ngôi nhà khác. Nhưng khi chúng ta thực hiện được các nghi thức mà đi về nội lực tự sinh thì chúng ta cũng đã tốt hơn chúng ta trước đó rất nhiều lần. Bởi vì chúng ta cũng phân chia thời gian của các ngôi nhà khác và đồng thời chúng ta cũng dành thời gian cho ngôi nhà số một của chúng ta.

Còn nếu như chúng ta thực hiện gọn gàng tất cả các nghi thức này trước khi chúng ta bước vào một ngày mới thì năng lực của chúng ta lúc đấy không phải là sự phân chia ưu tiên cho phân mảnh. Chúng ta chia các ngôi nhà mà chúng ta chia một phần cho ngôi nhà số một lớn hơn.

Với trạng thái đó chúng ta đạt được một yêu cầu là chúng ta đã đạt được một sự gọi là ưu tiên gần như tuyệt đối cho ngôi nhà số một và khi ưu tiên tuyệt đối cho ngôi nhà số một thì gần như trong khung thời gian đó nó không có việc gì làm làm ảnh hưởng anh chị cả.

Anh chị dành trọn vẹn cho ngôi nhà số một và tâm thức của anh chị cảm thấy rất vui, nó vui nên anh chị mới cảm thấy hứng khởi của ngày mới. Như thế anh chị mới cảm nhận được năng lượng tràn đầy như vậy bởi vì cái tâm thức của chúng ta nó nhận được cái sự giao tiếp này của chúng ta một cách âm thầm ở bên trong như vậy thế thì khi mà anh chị hiểu về điều đó thì anh chị mới có thể nói rằng là nếu như trước đó chúng ta không có thói quen làm thật tốt những thứ này mà chúng ta vẫn cứ có một thói quen rề rề cho tới tới trưa hoặc tới chiều, thì bắt đầu chúng ta ý thức về ba cấp độ này.

Cấp độ đầu tiên trước đó chúng ta thường không dồn năng lượng gì cho ngôi nhà số một, chúng ta đã phân mảnh toàn bộ năng lượng và chúng ta đưa sự vồn vỡ của năng lượng của ngôi nhà số một cho các ngôi nhà khác. 

Nên ngày đó của chúng ta trở nên uể oải, mệt mỏi hoặc là tối tăm và hết sức lực mà chúng ta không thấy hiệu quả. Khi mà chúng ta đã bắt đầu quen về cách mà chúng ta ưu tiên cho ngôi nhà số một thì chúng ta cũng đã đạt được cấp hai của năng lượng của chúng ta về các năng lượng các ngôi nhà.

Các lý do hợp lý để phân tán năng lượng chúng ta ra khỏi ngôi nhà 1
Các lý do hợp lý để phân tán năng lượng chúng ta ra khỏi ngôi nhà 1

Chúng ta đã sắp xếp năng lượng đâu đó dành cho ngôi nhà số một và nguyên cả ngày hôm đấy chúng ta vẫn có phân chia năng lượng cho ngôi nhà số một, ngôi nhà hai và ngôi nhà ba, phân tán năng lượng nhưng mà vẫn có quá trình tập trung cho ngôi nhà số một. 

Share

Tin tức liên quan

Năng lượng thành viên khi vận hành ở dịp tết như thế nào như tôi đã đề cập từ đầu...

Ông xã với Minh Đức đã mất kết nối đã gần 6 năm nay và hai vợ chồng mới có...

Tôi thường hỏi anh chị xem là các anh chị đã thực hiện được một cách trọn vẹn và đầy...